7 năm tù vì rủ bạn... ăn người yêu 16 tuổi


Bào và Lan có quan hệ tình cảm với nhau được vài tháng. Trong một lần đi chơi, Bào đã rủ Vĩnh ép Lan vào căn nhà hoang để “ăn”.





Chiều 9/5, TAND TP Hà Nội đã kết thúc phiên xử sơ thẩm Đàm Quang Bào (19 tuổi) và Nguyễn Văn Vĩnh (18 tuổi) cùng ở huyện Chương Mỹ về hành vi hiếp dâm trẻ em. Nạn nhân là Lan, 16 tuổi, ở cùng xã với các bị cáo.


Hai bị cáo trước tòa.


Bị hại phủ nhận chuyện yêu

Chuyện xảy ra hơn 1 năm trước, vào chiều ngày 8/4/2010. Hôm ấy, Bào rủ Vĩnh cùng Lan đến quán karaoke ở xóm Bến, xã Tốt Động, huyện Chương Mỹ, để hát, uống rượu. Trong khi hát, Bào ghé tai Vĩnh hỏi: "Mày có thích 'ăn' con người yêu tao không". Hiểu ý Bào, Vĩnh gật đầu đồng ý.

Đến 21h, lúc ra về, Vĩnh chở Bào và Linh lên sân kho xóm Mát nhằm thực hiện ý đồ đen tối nhưng sân kho đông người, Bào đã bảo Vĩnh về gian nhà bỏ hoang ở cánh đồng thôn Mỹ Thượng. Thấy hai thanh niên này chở đi vòng vèo, và dừng lại trước gian nhà hoang, Lan nghi ngờ hỏi và Bào bảo có quà bất ngờ cho cô bé.

Linh đi trước, Bào đi phía sau bất ngờ ôm cô bé và đè xuống chiếc giường, đồng thời giật đứt khuy áo của nạn nhân. Thanh niên này đòi quan hệ tình dục nhưng Lan chống cự quyết liệt. Vừa chống cự, vừa van xin, Lan nói sợ có thai nhưng Bào dỗ dành rằng đã có thuốc tránh thai.

Lan vẫn cào cấu, cắn Bào để thoát thân nhưng Bào lấy đoạn tre gỗ giơ lên dọa. Bào gọi Vĩnh vào giữ chân cô bé để dễ thực hiện hành vi đồi bại nhưng vì Lan van xin nên Vĩnh bỏ ra ngoài.

Bào tiếp tục thực hiện hành vi thú tính đối với bạn gái mặc dù cô không đồng ý. Người này còn lấy đá nện vào đầu khiến Lan choáng váng. Tưởng bạn gái choáng, không chống cự được nhưng vừa lột được chiếc quần, Lan tỉnh lại và vùng dậy, chạy ra ngoài kêu cứu.

Chạy thục mạng về phía có ánh đèn, Lan được cứu. Bào và Vĩnh bị bắt sau đó. Khi phạm tội, Bào mới hơn 17 tuổi, Vĩnh 17 tuổi, còn bị hại hơn 14 tuổi.

Trước vành móng ngựa, Bào đã thừa nhận hành vi của mình gây ra cho Lan. Bị cáo khai quen với Lan khoảng 4 tháng trước khi gây án. Bào cho rằng bị hại là bạn gái của mình nhưng cô bé đã phản bác lại điều này. Lan cho biết, hai người chỉ là bạn bình thường.

Nước mắt những người mẹ

Người được chú ý nhiều hơn trong phiên tòa xử 2 “yêu râu xanh” là Lan. Bị hại được mẹ là người giám hộ đưa đến tòa. Khi thấy Bào và Vĩnh được đưa vào phòng xử, Lan nhìn lên đầy tâm trạng rồi khẽ cúi xuống lau nước mắt.

Tại tòa, mắt đỏ hoe, cô bé trong trang phục áo trắng đồng phục học sinh trình bày lại buổi tối kinh hoàng với chủ tọa. Cô bé cúi gằm, lí nhí kể, thỉnh thoảng đưa tay lên gạt nước mắt.

Vị luật sư của bị cáo hỏi chi tiết tới mức cô bé ngượng ngập. Trả lời mọi câu hỏi của luật sư phía bị cáo, Lan và mẹ đứng lên xin HĐXX giơ cao đánh khẽ, khoan hồng, giảm nhẹ hình phạt cho Bào và Vĩnh vì may mắn, hậu quả chưa xảy ra. Mẹ Lan với tư cách là người giám hộ cho con tha thiết mong tòa giảm án vì các bị cáo còn nhỏ tuổi. Bà cũng không đòi bồi thường về mặt dân sự đối với con mình.

Được lời xin của gia đình bị hại, mẹ của Bào và bố của Vĩnh ngồi cạnh nhau như cởi bớt được mối lo lắng. Người đàn bà khổ hạnh nhất trong phòng xét xử là bà Thảo, mẹ Bào. Bà Thảo với khuôn mặt rúm ró, hốc hác liên tục lấy khăn mùi xoa lau nước mắt khi ngước nhìn lên phía con trai.

Bà Thảo có 5 mặt con nhưng chồng mất sớm. Một mình ở với cậu con út là Bào, hằng ngày bà đi làm thuê ở lò gạch mong kiếm đủ tiền duy trì cuộc sống của hai mẹ con mà nhãng đi việc bảo ban cậu con trai mới lớn. Bào kêu khó, bỏ học ở nhà làm ruộng với mẹ. Lúc nông nhàn, cậu ta bỏ đi chơi chứ không biết học việc gì. Bà Thảo tâm sự rằng con còn nhỏ, bà hết lời khuyên nhủ nhưng dường như một tay người phụ nữ yếu đuối không uốn nổi con. Từ ngày con trai bị bắt, bà luôn thấp thỏm đợi chờ tin con. Bà đâu ngờ, cô bé học sinh từng đến nhà bà chơi vài lần lại là bị hại của vụ án. “Tôi có gặp cháu Lan vài lần khi cháu tới nhà tôi. Có lần cháu còn mua hoa quả. Tôi nghĩ các cháu là bạn. Tôi nào ngờ có ngày hôm nay... ”, ôm chiếc cặp lồng đựng thức ăn mong gửi được cho con, bà Thảo chua chát nói.

Không khác tâm trạng của bà Thảo, bà Linh, mẹ của Vĩnh, cũng không giấu nổi sự lo lắng, buồn rầu. Vĩnh nhỏ người, đứng tới vai Bảo. Bà Linh không hiểu tại sao con trai mình lại a dua theo chúng bạn mà làm việc sai trái như thế. Người mẹ lam lũ chỉ biết nhìn con mà khóc.

Những bà mẹ đáng thương chỉ biết cắm cúi lo kiếm miếng cơm, manh áo nuôi con mà sao nhãng việc nuôi dưỡng về mặt tinh thần, nhân cách của chúng. Tới khi các con phạm tội thì những bà mẹ khổ đau nhận ra rằng con đã chạy xa khỏi vòng tay mình.

Mặc dù chưa gây hậu quả cho Lan nhưng hành vi của Bào và Vĩnh đã mang tội. Tòa tuyên phạt Bào 7 năm tù, Vĩnh 5 năm tù. Hai bị cáo phạm tôi khi chưa đầy 18 tuổi bỗng co vai khi nghe mức án. Một phút nông nổi khiến hai cậu phải trả giá quá đắt.

Rời phòng xử, hai bị cáo đi ra xe về trại giam trong tiếng khóc thương con của hai người mẹ lam lũ. Bước thấp, bước cao gọi tên Bào ơi, Vĩnh ơi, hai người mẹ như muốn ngã nhào vì hai cậu con trai rời khỏi vòng tay họ.

* Tên một số nhân vật đã thay đổi.

Theo Bưu Điện Việt Nam

0 nhận xét:

Post a Comment